"Mình gặp ma rồi..." Hãi quá! em đứng như trời trồng, chân dựa vào giường mà nửa ngồi nửa đứng. Dường như tất cả bọn họ đều không thèm để ý đến thái độ của em. Tất cả 3 người đều giữ nguyên nét mặt tươi cười, có vẻ rất thiện chí, sau đó người cao nhất lại gần, 2 người kia lùi xa ra 1 chút. Thái đọ của họ làm em thấy đỡ sợ hơn chút ít, và hình như họ muốn chỉ cho em cái gì đó, hoặc muốn nhờ gì đó. Đến gần, người đó quay lưng lại phía em, từ từ đi ra cửa, chân bước hẳn hoi mà không thấy bàn chân đâu, cái ranh giới giữa phần nhìn thấy và phần không thấy mờ mờ ảo ảo. ông ta bước từng bước chậm như đếm (giống như kiểu đi mà ta vẫn thấy các nhà sư đi khất thực hay đi bên đường). Ống tay áo 2 bên phất phơ... Ông ta không có cánh tay. Đúng vậy, cả 2 người kia cũng
vậy.
Em bước theo mà 2 chân muốn ríu lại, rõ ràng không phải mê, em đã có lần mê bị cướp đuổi và 2 chân cứ như bị trói không bước được. Đây không phải như thế, 2 chân ríu lại nhưng em vẫn đi được tốt, và cảm nhận rõ bàn chân mình đặt xuống sàn nhà...
2 người kia kèm luôn 2 bên em, và cũng vừa đi vừa như dẫn dụ, như họ đang rước 1 cái gì đó là em. Đến cửa (cửa đã mở từ bao giờ..), người đi trước đứng sát vào hèm cửa, nhường đường cho em đi ra, em cứ bước, họ cứ ở bên sườn và chênh chếch trước mặt.. cứ như họ mới là người đang đưa tiễn mình ra nghĩa địa chứ k phải là họ mới đang nằm ở nghĩa địa.
Mọi cái rõ như ban ngày, nửa cái bánh chưng lúc trưa để trên bàn, chai rượu... mồn một.
Em bước đi, càng lúc càng mạnh dạn, ra cửa, rẽ phải theo hành lang được vài bước, bất ngờ, bước đi của người dẫn đường thụt xuống sàn, và ông ta cứ thấp dần, từng bước, từng bước như đi xuống cầu thang (cầu thang đi ra vườn sau còn cách đó mấy chục mét mới đến), khi đã lút xuống cầu thang đễn ngực, ông ta quay lại nhìn em, nét mặt không vui nữa, 2 người kia cũng quay sang nhìn em, rồi đi giật lùi về phía cái thang tưởng tượng đó, bước lùi dần xuống thang, cũng với khuôn mặt hệt như ông kia.
Cả 3 người, không, 3 cái hồn đó mất hút xuống rồi, ngực em như bị nghẹt lại, hình như em đã nín thở quá lâu. Em bàng hoàng như mơ, thở hắt ra và thở dốc như vừa nhoi được lên khỏi mặt nước, lao vào phòng hành chính và vồ lấy điện thoại.
.................
Chuyện sắp hết ạ!
Em vồ lấy đt và bấm gọi phòng bảo vệ, chẳng ai nghe máy. Thật sự em không dám đi ngủ nữa, một mình trong cái phòng rộng đó, không dám đóng cửa, bật tất cả các loại đèn, bật ti vi oang ang, ngồi cũng không dám, cứ thế đi đi lại lại trong phòng, bật các kênh tìm được cái kênh ca nhạc loạn xị ngậu, lấy nước chè ra tưới cây quất (vì không dám đi sang nhà VS), thắp mấy nén hương. Cứ thế em lục sục, thức hết cả đêm luôn. 6h30 thấy ông bảo vệ lên gọi ầm ĩ. Em hỏi sao đêm qua đt không nghe máy? ông ấy bảo tối qua anh ở đó suốt làm gì thấy chú gọi, em bảo hay đt hỏng?, ông ấy lại bảo " hỏng đâu? cả sếp gọi điện nhắc anh thăp hương vẫn nghe bình thường cơ mà..". Về sau xác minh lại em biết ông này không nói dối. 7h đ/c trực cùng em dẫn xác đến.
Em kể lại câu chuyện đêm qua cho 2 người nghe, đ/c y tá thì không tin, nhưng đ/c bảo vệ thì nói "chú là người thứ 3 kể chuyện này với anh rồi"????
Rồi đ/c bảo vệ kể.....
(Chuyện kể của đ/c bảo vệ em xin kể lại sau).
Sau tết năm đó, đến rằm tháng riêng, em đi về quê vợ. Rủ cả mấy anh cùng cơ quan đi cùng. Trong khi ngồi ăn cơm với ông bố vợ (ông bố vợ em học Thất Sơn Thần Quyền). Tự nhiên ông chỉ vào mặt em bảo: :con vừa gặp ma xong đấy!" nghe xong mấy anh em quay ra nhìn nhau mắt tròn mắt dẹt, vì trên xe em đã kể chuyện đó với mấy người kia rồi, còn ông cụ thì hoàn toàn không biết gì về câu chuyện đó.
Em lặng thinh không nói gì, đến khi ăn xong ngồi uống nước em mới kể lại câu chuyện, ông cụ bảo "dưới tầng 1 chỗ phòng con nằm ngày xưa không phải đất liền mà là ruộng, dưới đó có cốt của 1 gia đình". Em hỏi thế hiện tượng như té nên làm thế nào? ông bảo "có thể họ đang có người nhà đi tìm mà không biết chỗ, muốn nhờ con dẫn người nhà họ đến chỗ họ nằm. Có thể họ sẽ còn gặp con nữa đấy!"



chuyện này giờ thế nào rồi cụ? Sao cụ ko báo đơn vị?
Trả lờiXóaChuyện của ông bảo vệ là như nào hả cụ?
Trả lờiXóaLâu e k vào blog ạ.
XóaCó cụ nào biết cách vào blog trên máy thính chỉ cho e với?